Tiêu đề: Shadows of South Meraung
Agung và Arip là những nhà thám hiểm dày dạn kinh nghiệm, luôn háo hức khám phá những bí mật ẩn giấu trong các nếp gấp của thế giới. Cuộc phiêu lưu mới nhất của họ đã đưa họ đến ngoại ô của một nơi được đồn đại sẽ bị che giấu trong bí ẩn của làng South Meraung. Một nơi hiếm khi nói đến, và khi được đề cập, nó ở trong giai điệu im lặng, như thể rất không khí sợ mang tên của nó quá to.
Một buổi chiều định mệnh, khi mặt trời lặn dưới đường chân trời, Agung mạo hiểm quá xa về phía trước, được điều khiển bởi một sự tò mò vô độ. Những tán lá dày đặc nuốt chửng anh ta, và chẳng mấy chốc anh ta bị lạc trong những con đường mê cung của ngôi làng. Arip, cảm nhận sự vắng mặt của bạn mình, cảm thấy một cơn ớn lạnh leo lên cột sống. Anh ta biết rằng anh ta phải tìm Agung trước khi bóng tối lấn chiếm anh ta.
Làng Nam Meraung không giống bất kỳ ai khác. Không khí treo nặng, dày với một nỗi sợ hãi không nói ra. Những ngôi nhà, mặc dù đổ nát, dường như nhìn Arip với đôi mắt trống rỗng khi anh điều hướng sự im lặng kỳ lạ. Cứ như thể ngôi làng đang nín thở, chờ đợi một thứ gì đó hoặc ai đó.
Cuộc tìm kiếm của Arip đã dẫn anh ta đến một khoảng trống đặc biệt, nơi mặt đất bị hủy hoại với những biểu tượng kỳ lạ. Trái tim anh chạy đua khi nghe tiếng thì thầm mờ nhạt, mang theo gió. "Agung!" Anh ta gọi to, giọng anh ta chỉ thì thầm, sợ làm phiền bất cứ điều gì ẩn giấu trong bóng tối.
Đột nhiên, một tiếng ồn xào xạc đã phá vỡ sự im lặng. Arip quay đúng lúc để thấy một con số xuất hiện từ sự phát triển. Đó là Agung, nhưng có gì đó không ổn. Đôi mắt anh được tráng men, và anh di chuyển với một dáng đi giật, không tự nhiên. "Agung, chuyện gì đã xảy ra với bạn?" Arip hỏi, giọng anh run rẩy.
Phản ứng của Agung là một tiếng cười lạnh lẽo, không có sự ấm áp nào. "Bạn không nên đến, Arip. Bây giờ, bạn sẽ không bao giờ rời đi."
Sự hoảng loạn tràn qua Arip khi anh nhận ra ngôi làng đã tuyên bố bạn mình. Anh ta cố gắng chạy, nhưng mặt đất bên dưới anh ta thay đổi, những biểu tượng phát sáng đáng ngại. Ngôi làng còn sống, và nó muốn cả hai.
Khi Arip đấu tranh để trốn thoát, anh nghe thấy tiếng thì thầm ngày càng to hơn, một tiếng nói từ quá khứ, bị mắc kẹt trong ranh giới bị nguyền rủa của ngôi làng. Anh ta biết anh ta phải phá vỡ lời nguyền để cứu Agung và chính anh ta.
Với một quyết tâm tuyệt vọng, Arip đã tìm kiếm trái tim của ngôi làng, nơi lời nguyền được cho là bắt nguồn. Anh ta tìm thấy một bàn thờ cổ xưa, được bao phủ trong cùng một biểu tượng đã bị bắt giữ Agung. Với đôi bàn tay run rẩy, Arip bắt đầu đảo ngược các từ nghi lễ, tụng kinh mà anh hầu như không hiểu nhưng cảm thấy buộc phải nói.
Khi lời cuối cùng rời khỏi môi anh, một ánh sáng chói mắt bao trùm làng. Mặt đất ngừng run rẩy, và những lời thì thầm mờ dần vào im lặng. Khi ánh sáng rút đi, Arip thấy Agung đứng trước mặt anh ta, đôi mắt anh ta rõ ràng và chuyển động của anh ta tự nhiên một lần nữa.
"Chúng ta cần phải rời đi, bây giờ," Agung thúc giục, giọng anh ta đầy khẩn cấp.
Cùng nhau, họ trốn khỏi làng South Meraung, không bao giờ nhìn lại. Ngôi làng, bây giờ im lặng và vẫn còn, dường như thở dài nhẹ nhõm, lời nguyền của nó bị phá vỡ, ít nhất là bây giờ. Nhưng ký ức về đêm đau khổ đó sẽ mãi mãi ám ảnh Agung và Arip, một lời nhắc nhở về những nguy hiểm ẩn nấp trong bóng tối của những nơi bị lãng quên.